Hạnh phúc của người nhân viên y tế, là khi cùng đồng nghiệp giành lại sự sống cho người bệnh từ tay tử thần qua mỗi đêm trực vất vả, những cái bắt tay, là ánh mắt rạng rỡ của người bệnh khi được xuất viện, là những nụ cười hỏi thăm của người bệnh mỗi khi tôi bước vào phòng bệnh, là khi được các bác bệnh nhân yêu quý, hỏi han tâm sự như con cháu trong gia đình, Ai bảo nghề Ðiều dưỡng chỉ đơn giản cứng nhắc là đi tiêm truyền dùng thuốc, cấp thuốc cho bệnh nhân. Ðằng sau đấy còn vô vàn công việc không tên, những thủ tục hành chính phải cẩn thận không để sai sót, vừa phải quản lý giữ gìn trật tự nội vụ của khoa nề nếp, vừa phải học tập và cập nhật những kiến thức mới. Ðể có thể cứu nhiều bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo trong tương lai, chúng tôi phải trau dồi kiến thức của bản thân mỗi ngày. Ngành y không phải chỉ là chữa bệnh, mà còn là nghệ thuật giúp bệnh nhân có được sự yên tâm trong điều trị, sự chăm sóc tận tình và có thêm hy vọng.

Các bác sĩ đang chăm sóc bệnh nhân Trung tâm ghép tế bào gốc tạo máu, quy trình điều trị và theo dõi sau ghép tế bào gốc tạo máu
Ngành y đòi hỏi kiến thức và kỹ năng chuyên môn cao, nhưng cũng yêu cầu trái tim và tình cảm chân thành với bệnh nhân. Có những ngày tôi cùng các đồng nghiệp làm việc không ngừng nghỉ, sau ca trực thức trắng đêm để theo dõi bệnh nhân bất thường, những bữa cơm giấc ngủ dở dang vì vội vã xử lý cấp cứu bệnh nhân, những bàn tay chai sạn rướm máu vì bao lần cầm kim bẻ thuốc. Ðôi khi còn bị hiểu lầm, bị trách móc, thậm chí bị tổn thương bởi những lời nói và cảm xúc giận dữ của bệnh nhân và người nhà bệnh nhân. Nhưng khi đứng ở nơi ranh giới giữa sự sống và cái chết của người bệnh chỉ tính bằng giây, từng nhịp mạch, từng chỉ số monitor là cả một trận chiến mà chúng tôi chưa từng cho phép mình buông xuôi. Chúng tôi luôn đặt mình vào vị trí của bệnh nhân, luôn cố gắng hết sức - bằng cả chuyên môn, tình thương, bằng tất cả sự tận tâm và lòng kiên nhẫn bao dung, bằng tình yêu với nghề, bằng khát khao được chăm sóc bệnh nhân như chính người thân của mình, tuyệt đối không bỏ rơi bệnh nhân. Bởi tôi hiểu những người bệnh, người nhà bệnh nhân, họ chỉ có chúng tôi là niềm hy vọng và sự tin tưởng mà họ gửi gắm. Chúng tôi không thể đánh mất lương tâm nghề nghiệp, dù gặp bất kì hoàn cảnh nào cũng phải để chữ “Tâm” lên đầu.

Điều dưỡng Khoa Huyết học lâm sàng, Bệnh viện TWQĐ 108
Nghề y là một nghề “Cho đi mà không cần nhận lại”. Chính những ánh mắt biết ơn, những cái nắm tay thật chặt, những nụ cười của bệnh nhân ngày xuất viện, sự sống của bệnh nhân dần phục hồi qua từng ngày đã là động lực để chúng tôi kiên trì cống hiến hết sức mình. Ðó là những món quà ý nghĩa vô giá mà cái nghề cao quý này ban tặng cho chúng ta, để chúng ta biết điều mình làm đang làm vô cùng ý nghĩa và đáng tự hào. Khoác lên mình chiếc áo blouse trắng, tôi hiểu sứ mệnh thiêng liêng cao cả của mình là những người mang lại hy vọng, là chỗ dựa tinh thần cho biết bao bệnh nhân. Vì thế, tôi luôn dặn lòng mình phải luôn cố gắng tận tâm trong công việc, để trở thành một điều dưỡng đủ ba chữ “Tâm - Trí - Tín”, để xứng đáng với sự tin tưởng của người bệnh.
Nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập khoa (1/7/2021-1/7/2025), tôi xin gửi lời tri ân chân thành và sâu sắc nhất tới toàn thể các bác sỹ, điều dưỡng ở khoa A18 và toàn bộ các đồng nghiệp – những người đã và đang cống hiến thầm lặng vì sức khỏe và hạnh phúc của cộng đồng. Cảm ơn đồng nghiệp đã lựa chọn con đường đầy gian nan nhưng thật cao quý. Hãy luôn là những “chiến sĩ áo trắng” mạnh mẽ, mang trong mình một trái tim rộng lớn, một đôi bàn tay ấm áp và một ý chí kiên cường để bước tiếp trên con đường thực hiện sứ mệnh cao cả này. Tôi mong rằng những chiến sỹ ngành y - những người đang tận tụy từng ngày, từng giờ, hy sinh thầm lặng - sẽ được tôn trọng, nhìn nhận đúng với sự cống hiến của mình.
Điều dưỡng Phạm Thị Phương Anh - Khoa Huyết học lâm sàng
Bệnh viện TWQĐ 108