Tháng 6 vẹn tình yêu

  01:41 PM 22/06/2022
Hà Nội tháng 6 là những ngày không thể thiếu những cơn mưa rào đỏng đảnh đến thất thường để rồi bất chợt trong cái nắng chói chang ấy, bạn gặp một Hà Nội tĩnh lặng dưới cơn mưa hè, từng giọt nặng trĩu rơi như trút hết bao tâm tư của mùa hè oi bức, chói chang mà gai góc… Cơn mưa ấy dội rửa cả một khung trời khói bụi sau những tháng ngày chiếu rọi của ánh nắng mùa hè. Tháng 6 cách đây 18 năm, tôi, một cô bé ngoài đôi mươi nhận nhiệm vụ mới là điều dưỡng viên khoa Nội Tim mạch, Bệnh viện TWQĐ 108.

Tôi nhớ lúc đó trong lòng cảm thấy khoác lên mình bộ blouse trắng  thiêng liêng và thật đẹp, nhìn  các cô  điều dưỡng của khoa như tạo cho tôi thêm niềm tin, nó không bỡ ngỡ mà thấy quen thuộc lạ thường. Một cảm giác thật gần gũi và thân thiện. Nhìn các cô chú ân cần chăm sóc người bệnh khiến cho những con người đang bệnh bỗng tràn đầy sức sống, bao nhiêu hương vị, màu sắc, khung cảnh đều khiến con người ta phấn khích thốt lên chẳng thành lời. Và rồi từng ngày, từng ngày với sự nỗ lực, với nhiệt huyết của tuổi trẻ tôi luôn nỗ lực và phấn đấu không ngừng.

Đầu năm 2005, tôi chính thức được khoác trên mình hai màu áo, màu xanh áo lính của sự kiên cường, màu trắng của niềm tin mang lại những trái tim mạnh khỏe cho người bệnh và công tác tại Khoa Nội tim mạch từ đó đến nay. Thời gian thấm thoát trôi qua,  mới đó đã 18 năm rồi. Bao thệ hệ bác sỹ, điều dưỡng của khoa đã trưởng thành về chuyên môn và y đức. Thế hệ trước thì đã về hưu. Khoảng thời gian đó những niềm vui hay nỗi buồn đều có trong tôi. Khi đã bước vào ngành thì tôi mới cảm nhận hết được không phải ai cũng hiểu và thông cảm cho ngành điều dưỡng chúng tôi. Đặc thù chuyên môn của Nội Tim mạch đòi hỏi công việc điều dưỡng phải tỉ mỉ hơn, nhạy bén hơn các khoa khác, vừa phải tiêm thuốc, nhận định người bệnh, chuẩn bị bệnh nhân can thiệp, chăm sóc sau can thiệp rồi các y lệnh phát sinh khác.. Công việc đòi hỏi phải có sự tận tâm, chịu khó và ân cần đối với từng người bệnh.

Các thế hệ nhân viên khoa Nội Tim mạch chụp ảnh kỷ niệm nhân 60 năm thành lập khoa (1956-2016)

Có những hôm bệnh đông hay giai đoạn dịch Covid–19 diễn biến phức tạp, những giọt mồ hôi nhễ nhại, cứ tuôn nườm nượp, không kịp uống ngụm nước, chỉ lo vì người bệnh, lo cho họ an toàn chỉ lo làm việc cho hoàn thành mà không để ý đã hết giờ chưa nữa.  Khoảng khắc đó như  đã định sẵn trong mỗi chúng tôi. Có những lúc bụng có cảm giác cồn cào, miệng thì khát, lưng đã mỏi, chúng tôi vội uống ngụm nước rồi nói chuyện vu vơ với nhau để tạo không khí vui vẻ, cảm thấy bớt mệt. Thế rồi cũng hết một ngày làm việc. Có những hôm trực bệnh khá đông chúng tôi không kịp ăn cơm. Gặp những đêm bệnh diễn biến hay cần theo dõi chúng tôi cứ tăng dần những bước đi, đi tới đi lui xem bệnh thế nào, thực hiện y lệnh và theo dõi bệnh, bắt từng nhịp thở, thấu những cơn đau, nghe những lời rên than của bệnh nhân…Đến lúc bệnh nhân và người nhà đã say giấc thì chân tay chúng tôi cũng mệt rã rời, mắt căng vì mệt mỏi, kịp rửa mặt cho tỉnh táo lấy lại sức tiếp tục công việc của ca trực giữa đêm khuya..Tuy công việc có vất vả nhưng chúng tôi luôn làm việc bằng cả trái tim, bằng tinh thần nhiệt huyết, mỗi khi nhìn thấy bệnh nhân khỏe thì niềm vui được  lại ùa về và chúng tôi lại tiếp tục gắn bó với nghề điều dưỡng của mình.

Tôi còn nhớ cách đây một tuần, lúc đó khoảng 18h vừa nhận bệnh nhân tại buồng cấp cứu, quay lại quầy làm việc. Bất ngờ có tiếng gọi thất thanh:“Cô điều dưỡng ơi…. Ông nhà tôi…!”. Chỉ kịp nghe tiếng gọi vội vàng, bước chân chúng tôi đã kịp đến bệnh phòng. Bác bệnh nhân cao tuổi bị rối loạn nhịp, ngừng tuần hoàn… Không chần chừ tôi ép tim ngay và kíp trực cũng kịp thời có mặt. Bác sỹ, điều dưỡng mỗi người một việc, không ai bảo ai, chúng tôi phối hợp nhịp nhàng. Sau 30 phút bệnh nhân đã dần ổn định và được chuyển lên khu cấp cứu điều trị và chăm sóc. Sáng hôm sau, khi xong ca trực của mình, tôi không quên nói chuyện với bệnh nhân và gia đình của bệnh nhân. Nhìn nụ cười trong ánh mắt họ, tôi thấy vui và hạnh phúc. Chúng  tôi  hiểu rằng đã cố gắng những gì nhanh nhất có thể, đảm bảo cấp cứu cho bác được tốt nhất.

          Tuy đơn giản nhưng rất ấm áp, chất chứa trong tôi một cảm giác khác lạ, một món quà tinh thần giúp chúng tôi thêm động lực vượt qua những khó khăn, áp lực trong công việc và làm việc với cả cái “tâm” của nghề mình hơn. 

Cùng với sự phát triển của khoa cũng là sự trưởng thành của bản thân, khoa Nội tim mạch đã lớn mạnh cả về lượng và chất , từ một chuyên ngành với trang thiết bị còn nhỏ, giờ đây khoa đã được trang bị máy móc vô cùng hiện đại. Đội ngũ y bác sỹ của khoa đã làm chủ được rất nhiều các kỹ thuật tiên tiến như: Triệt đốt loạn nhịp tim bằng sóng RF. Cấy máy tái đồng bộ Tim. Điều trị suy tĩnh mạch bằng năng lượng sóng cao tần. điều trị thiếu máu cơ tim cục bộ mạn tính bằng sóng xung kích...Triển khai tốt công tác huấn luyện đào tạo, tích cực thực hiện nhiệm vụ tuyến, hợp tác quốc tế, chăm sóc sức khỏe nhân dân; chăm sóc, bảo vệ sức khỏe cho cán bộ cao cấp của Đảng và Nhà nước. Cùng với khát khao xây dựng Khoa và xây dựng chuyên ngành. Ngày 27 tháng 6 năm 2022, khoa tròn 66 năm xây dựng trưởng thành. Nối tiếp truyền thống của cha ông đi trước, bản thân tôi thực sự tự hào vì được cống hiến với lòng nhiệt huyết và tình yêu nghề.

          Tuy đơn giản nhưng rất ấm áp, chất chứa trong tôi một cảm giác khác lạ, một món quà tinh thần giúp chúng tôi thêm động lực vượt qua những khó khăn, áp lực trong công việc và làm việc với cả cái “tâm” của nghề mình hơn. 

Cùng với sự phát triển của khoa cũng là sự trưởng thành của bản thân, khoa Nội tim mạch đã lớn mạnh cả về lượng và chất với khát khao xây dựng Khoa và xây dựng chuyên ngành. Ngày 27 tháng 6 năm 2022 khoa tôi đã tròn 66 năm xây dựng trưởng thành. Nối tiếp truyền thống của cha ông đi trước, bản thân tôi thực sự tự hào vì được cống hiến với lòng nhiệt huyết và tình yêu nghề. Tôi rất trân trọng cảm ơn các cô các chú, các anh chị đi trước đã tạo điều kiện tốt nhất.

 Sống làm việc, học tập tại ngôi nhà Nội tim mạch đã để lại trong tôi thật nhiều cảm xúc. Cũng có lẽ đây là lần đầu tiên tôi viết lên cảm xúc của mình, đó là sự chia sẻ với tận đáy lòng những cái mà chúng tôi đã và đang làm hàng ngày, và mong gắn kết nhiều hơn giữa người bệnh và nhân viên y tế . Có những lúc thật khó khăn và vất vả nhưng chúng tôi sẽ cố gắng vượt qua với nhiệm vụ cao cả là chăm sóc sức khỏe nhân dân. Và bản thân tôi rất tự hào khi mình đực cống hiến với hai màu áo và bản thân đã học được cách chăm sóc bản thân, gia đình và xã hội, sống biết quan tâm đến những nỗi đau của bệnh và đặc biệt là sẽ mãi giữ được cái tâm ấy trong tim.

Đối với khoa Nội Tim mạch là sáu mươi sáu năm, còn đối với tối 18 năm gắn bó nơi này, nơi những gương mặt của đồng chí, đồng đội đã luôn hiện hữu, nhũng trái tim người bệnh luôn cần lắm bàn tay khối óc của những chiến sỹ quân y. Tôi lại tự nhủ rằng, hôm nay, ngày mai hay mãi về sau, lớp trẻ chúng tôi sẽ luôn có niềm tin, tri thức và nhiệt huyết để phục vụ người bệnh. Chúc cho tập thể Khoa Nội tim mạch luôn phát triển đoàn kết và vững mạnh, hòa chung sụ phát triển vượt bậc của Bệnh viện TWQĐ 108 “Chuyên sâu- Chuyên tâm - vươn tầm quốc tế”.

                                                                 Hà Nội ngững ngày tháng 6

        Đại úy Hà Thị Phương Dung

                                     Khoa Nội Tim mạch, Bệnh viện TWQĐ 108

Chia sẻ