Kỷ niệm lần đầu được đến Bệnh viện TWQĐ 108
Tôi không nhớ chính xác lần đầu tiên được đến Bệnh viện TWQĐ 108 là khi nào. Chỉ nhớ là hồi đó tôi còn bé, đi qua cổng tại 1B Trần Hưng Đạo bây giờ là con đường thẳng tắp có hai hàng cây (Sao đen?) cao vút. Đi 1 đoạn có 1 dãy nhà bắc ngang qua con đường (Khoa khám bệnh và cấp cứu). Bệnh viện lúc đó rất vắng vẻ, yên tĩnh, sạch sẽ. Ở cuối con đường có một ngôi nhà 1 tầng bằng gỗ làm Hội trường hội họp. Đối với tôi lúc đó, đây là một nơi rất tôn nghiêm và nên… tránh xa vì không muốn bị bệnh phải điều trị.
Vào ngành y
Tôi vốn ưa thích các môn khoa học tự nhiên. Cấp 3 tôi học lớp năng khiếu toán của Hà Nội đặt ở Trường Cấp 3 Chu Văn An. Năm 1973, thi đại học khối A xong là tôi đi bộ đội, sau đó có giấy gọi vào Đại học Bách khoa Hà Nội do thầy Hiệu trưởng Phạm Đồng Điện ký. Đúng là niềm mơ ước của bao thanh niên, học sinh thời đó khi muốn chinh phục cổng Parabol của trường Đại học Bách khoa, giống như lời ví von: “Cổng trường đại học cao vời vợi, 10 thằng leo 9 thằng rơi”. Sau một thời gian ở đơn vị Quân đội, Bộ Quốc phòng triệu tập một số quân nhân về học tại trường Đại học kỹ thuật quân sự và một nhóm về Đại học Quân y, trong đó có tôi. Tôi đã tìm cách xin chuyển sang nhóm đại học kỹ thuật quân sự vì nghĩ sẽ thuận lợi hơn do tôi học và thi khối A. Nguyện vọng này không được cấp trên giải quyết. Có lẽ đấy là cái lý “nghề chọn người” như các cụ vẫn bảo.
Những năm tháng công tác ở đơn vị và Cục Quân y
Sau khi tốt nghiệp vào tháng 7.1979, tôi được ở lại trường cùng với 8 bạn (trong đó có anh Nguyễn Văn Thông, Trung tâm Đột quỵ não). Tuy nhiên do tình hình chiến sự lúc đó rất nóng, nhiều đơn vị mới được thành lập nên đến cuối năm 1979, chúng tôi cũng được tung nốt về quân đoàn 7, đóng quân tại Phú Bài, Bình - Trị - Thiên. Tôi được phân công làm đại đội trưởng quân y rồi tiểu đoàn trưởng quân y sư đoàn 342. Sau này, tôi chuyển vùng về làm việc tại phòng Điều trị, Cục Quân y. Nhiều lần được đến Bệnh viện TWQĐ 108 dự thông qua mổ sáng thứ 7 (hồi đó làm việc cả thứ 7), nắm tình hình phẫu thuật và cán bộ cao cấp điều trị tại A1 về làm báo cáo cho chỉ huy Cục Quân y và Bộ Quốc phòng.
9 bác sỹ quân y khóa 8 ở lại trường sau khi tốt nghiệp (Bs Bình ngồi ngoài cùng bên trái, Bs Thông (A21) đứng thứ 2 bên phải), ảnh chụp tháng 8 năm 1979
Rồi sau đó tôi làm thư ký tiểu ban nội khoa của Hội đồng y học quân sự do Giáo sư Phạm Tử Dương làm trưởng tiểu ban, nên cũng hay đến xin ý kiến thầy giải quyết các công việc liên quan. Ấy vậy mà tôi cũng không hề nghĩ có ngày mình sẽ là thành viên chính thức của Bệnh viện TWQĐ 108. Năm 1985-1986 tôi đã bỏ lỡ dịp khi Bộ Quốc Phòng có chủ trương gọi một số bác sỹ trẻ về bệnh viện thử việc để tăng cường lực lượng bác sỹ trẻ theo đề nghị của Giáo sư Bùi Đại. Nhiều lần đi theo các thầy trong các đoàn kiểm tra chuyên môn bệnh viện… Suốt quá trình học đại học, ở đơn vị và Cục Quân y, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày được về làm việc tại Bệnh viện TWQĐ 108… Đối với tôi, đó là một nơi rất cao và rất xa với khả năng thực tế của mình.
Về Bệnh viện TWQĐ 108 như một sự tình cờ
Khoảng năm 1999, nhân hôm học chính trị tại Hội trường C38, Tổng cục Hầu cần, anh Đinh Ngọc Duy, Giám đốc Bệnh viện có gặp tôi và nói: Về Bệnh viện TWQĐ 108 làm việc với anh đi, bệnh viện đang cần một người có chuyên môn phù hợp như chú. Lúc đó tôi đang là phó trưởng phòng điều trị Cục Quân y và đang đi làm nghiên cứu sinh tại Học viện Quân y. Thực sự mà nói, tôi đã rất bất ngờ trước lời gợi ý của Giám đốc Bệnh viện TWQĐ 108. Bất ngờ hơn nữa bởi tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ được về làm việc ở một bệnh viện lớn nhất của Quân đội. Tuy nhiên, lúc đó tôi không thể quyết định được vì cũng còn đang dang dở một số kế hoạch cá nhân. Liên tiếp các lần gặp sau, giám đốc Duy đều nhắc lại lời đề nghị. Cho đến năm 2002, trong lần đi tham dự diễn tập chuyển trạng thái sẵn sàng chiến đấu của Bệnh viện 7, Quân khu 3 tại hạng Khả Phong, Nam Hà. Anh Duy vẫy tôi sang ngồi cùng xe và nói luôn: “...Bệnh viện cần chú về phòng kế hoạch tổng hợp, anh không thể đợi thêm nữa vì sang năm bệnh viện sẽ về trực thuộc Bộ”. Thế là chỉ trên đường từ Hà Nội về Phủ Lý, mọi việc đã được quyết định xong. Tôi trở thành thành viên của Bệnh viện TWQĐ 108 chỉ sau đó ít ngày. Nhưng kể từ lời gợi ý đầu tiên của Giám đốc Đinh Ngọc Duy, tôi cũng chậm mất 3 năm mà lẽ ra tôi phải chớp ngay cơ hội.
Đầu năm 2003, tôi đến bệnh viện nhận công tác với quyết định của Bộ là Trưởng phòng Kế hoạch tổng hợp (KHTH). Không gặp Giám đốc Đinh Ngọc Duy, lúc đó anh đang dẫn đoàn của bệnh viện công tác dã ngoại trên Mường Nhé, tỉnh Điện Biên. Và thế là tôi đã trở thành thành viên của Bệnh viện Trung ương Quân đội 108 từ ngày 18 tháng 12 năm 2002 theo quyết định của Bộ.
Trong 10 năm công tác tại Bệnh viện TWQĐ 108 (2003-2012), với vị trí Trưởng phòng KHTH, dù không được làm lâm sàng như mơ ước khi học đại học và các năm tháng công tác ở tuyến sư đoàn. Tuy nhiên, thế cũng là vui và rất tự hào rồi. Tôi đã được công tác ở một Bệnh viện đa khoa, chuyên khoa sâu, hạng đặc biệt Quốc gia trong một thời gian cũng khá dài và đã được coi như 1 thành viên chính thức của bệnh viện./.
Đại tá Tiến sĩ Đỗ Hòa Bình,
Nguyên Trưởng phòng KHTH (2003-2012)